Change The World – Thay đổi thế giới
Khám phá vĩ đại nhất của thời đại chúng ta chính là việc con người có thể thay đổi cuộc sống của mình chính bằng cách thay đổi thái độ sống
— William James —
Tôi đã từng muốn thay đổi thế giới!
Tôi đã từng bảo vệ vũ trụ
Không biết bạn có từng giống như tôi. Khi còn nhỏ tôi đã thấy mình biết bay. Chỉ cần đạp nhẹ chân là tôi bay vút lên không trung, bay ra khỏi Trái đất. Tôi nhẹ nhàng bay lượn và bảo vệ vũ trụ của mình. Một cảm giác thật là Yomost! Thế rồi tôi nghe thấy một tiếng gọi. Thì ra là tiếng của bố tôi. Tôi vui mừng bay đến. Tiếng gọi ngày càng to lên, thì ra bố gọi tôi thức dậy đi học. Cuốn truyện siêu nhân hôm qua đọc hay tuyệt.
Buổi sáng trên đường đi bộ đi học, tôi vẫn thấy lâng lâng. Tôi thử đạp chân xem mình có bay được thật không, thì ra là không. Tôi nhảy lên lâu nhất cũng chỉ đếm được đến 1,2 không thể lâu hơn 3 giây. Bây giờ tôi nhận ra mình đã nằm mơ thiệt.
Tôi dự định thay đổi thế giới
Lớn hơn một chút, tôi thấy xung quanh có quá nhiều người nghiện ngập hoặc chết vì bệnh HIV. Quá nhiều tin tức và bài báo nói trên thế giới cũng nói về điều này hàng ngày. Tôi muốn sau này lên lớn trở thành bác sỹ và chế tạo ra thuốc chữa HIV và thuốc chữa nghiện làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Sáng hôm sau, lại là bố tôi gọi tôi thức dậy. Lần này không phải là đi học mà bố gọi tôi dậy để thịt gà cùng bố. Bố bảo tôi thử cắt tiết gà để bố dạy thịt gà. Tôi loay hoay mãi không làm được (đến giờ vẫn chưa làm được :D). Vậy đấy, cắt tiết còn không làm được, thì làm sao mổ cho người được đây. Thế là tôi từ bỏ giấc mơ làm bác sỹ để thay đổi thế giới.
Tôi muốn thay đổi đất nước tôi
Lớn hơn chút nữa, tôi vào đại học. Tôi nghe các bạn học kể về lũ lụt miền Trung. Nghe tội lắm. Tôi chỉ biết hỏi lại là tại sao nước ta có nhiều người thế mà không xây dựng hệ thống đê điều trải dài khắp đất nước nhỉ. Các bạn không ai trả lời được. Tôi muốn lớn lên sẽ làm điều đó. Rồi tôi nhận ra, ước mơ này quá là tham vọng. Tôi nhận thấy rằng tôi không thể.
Tôi muốn mở rộng thành phố quê hương tôi
Lớn hơn chút nữa, tôi lại muốn thành phố của tôi rộng lớn và xanh đẹp hơn. Hà nội lúc đó quá nhỏ bé. Rồi tôi về thăm quê, tôi biết được Hà Nội đã sát nhập thêm Hà Tây và một số vùng của tỉnh khác, nên bây giờ đã rộng và xanh lắm rồi. Tôi chẳng thấy mình đóng góp được gì.
Tôi muốn làng quê phát triển
Thú thật, khi trở về hẳn sống ở nơi mình đã sinh ra. Tôi mới thấy quê của mình thật là phát triển. Thậm chí mọi người phát triển và giàu có hơn cả mức mình nghĩ. Vậy đấy, tôi cũng chưa đóng góp gì.
Tôi muốn thay đổi vợ tôi
Một lần đi nhậu về muộn, bị vợ cằn nhằn. Tôi lớn tiếng đặt câu hỏi cảm thán “sao em không dịu dàng giống như vợ thằng ấy bạn anh được nhỉ?!”. Thế là chúng tôi chiến tranh lạnh mấy ngày. Vậy đấy, thay đổi vợ tôi cũng không làm được. Đó cũng là điều không thể.
Tôi cần thay đổi chính mình
Giờ đây, khi bước sang gần tuổi 40. Dành thời gian đọc sách nhiều hơn, tôi mới hiểu ra, tôi đã quá sai lầm. Tôi đã muốn rất nhiều và cố gắng thay đổi người khác theo cách của mình, điều ấy thật vô lý. Tôi không thể và không có quyền bắt ai phải làm gì hay phải thay đổi thế nào cả. Bản thân tôi còn chưa bắt mình phải thay đổi làm sao tôi bắt người khác phải thay đổi được.
“Thay đổi thái độ thay đổi cuộc đời“
Tôi đã hiểu hơn câu nói này. Tôi bắt đầu thay đổi chính mình. Tôi nhận ra là càng muốn quá nhiều thì hạnh phúc càng ít đi. Tôi bắt đầu đặt một trăm lẻ một câu hỏi cho chính mình. Tôi nhận ra rằng, muốn thay đổi một điều gì đó thì tôi phải thay đổi từ chính mình trước.
Tôi hiểu được nguyên tắc vàng là : “Hãy đối xử với người khác theo cách mà mình muốn được đối xử“ và “muốn mọi người đối xử với mình như thế nào thì hãy đối xử với mọi người như thế“ .
Tôi cảm nhận thế giới xung quanh tôi đang thay đổi!
Tôi chẳng thể thay đổi được ai, tôi chỉ có thể thay đổi từ chính mình. Tôi thấy trân trọng những người xung quanh hơn. Tôi nghĩ cho gia đình, cho bạn bè, tôi lắng nghe đồng nghiệp nói . Và tôi nhận thấy cuộc sống trở nên dễ dàng hơn và hạnh phúc hơn. Khi tôi thay đổi, tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình cũng thay đổi. Tôi đang cảm nhận thế giới xung quanh tôi đang thay đổi!
Nếu trước đây, tôi đã bắt đầu bằng việc thay đổi chính mình thì có lẽ tôi đã thay đổi được gia đình mình, thay đổi được thành phố và biết đâu thậm chí thay đổi cả đất nước tôi và biết đâu còn cả thế giới này. Tôi muốn viết blog, tôi muốn viết sách, tôi muốn phát triển, tôi muốn cống hiến, tôi muốn hạnh phúc. Và tôi đã nhận ra, tôi chỉ được phép muốn những gì liên quan đến hành động của chính mình. Tôi bắt đầu thay đổi.
“Chỉ có sự thay đổi là thứ duy nhất không đổi thay“
NGUYÊN TẮC VÀNG CỦA CUỘC SỐNG
Tôi đã hiểu nguyên tắc đơn giản, bất kể chúng ta đang làm gì với người khác, cho người khác, cũng là ra đang làm với chính mình, cho chính mình. Một người đàn ông làm gì cho nhân viên của mình, thì cũng chính là đang làm cho bản thân ông ta. Hãy giúp đỡ những người anh em trên chiếc thuyền của ngươi! Chính ngươi cũng sẽ tới được bờ. Chúng ta thường có xu hướng xem xét mọi thứ, mọi vật mà quên xem xét chính tâm trí của mình. Tôi nhận ra, tôi đã hiểu việc của tôi bây giờ là “Phát triển – Cống hiến – Hạnh phúc” . Xem xét từ trong chính bản thân mình đó là cách phù hợp nhất để tạo ra nhiều giá trị tới nhiều người và góp phần làm cho thế giới ngày càng tốt đẹp hơn.
THẾ GIỚI CỦA NHỮNG NĂM 2030
Thử tưởng tượng thế giới của những năm 2030, khi mà tất cả mọi người đều đọc sách và chú tâm vào việc nâng cao kiến thức và phát triển kỹ năng hàng ngày. Sẽ ra sao nếu cả thế giới này cùng có phương châm “Phát triển – Cống hiến – Hạnh phúc”. Sẽ ra sao nếu tất cả mọi người đều cố gắng hết sức mình để giúp đỡ và làm cho mọi người xung quanh mình hạnh phúc. Tôi nghĩ là sẽ rất văn minh và rất tuyệt vời. Tôi muốn trở thành nhà xuất bản sách để cung cấp sách tới mọi người, để góp một phần nhỏ vào sự tuyệt vời đó. Hay đấy phải không bạn!
CHÚNG TÔI BẮT ĐẦU TẠO GIÁ TRỊ
Rất nhiều lần trong nhiều buổi nói chuyện, rất nhiều bạn nhân viên hỏi chúng tôi nên đọc sách nào để học kỹ năng quản lý và quản lý dự án. Chúng tôi không thể đưa ra một câu trả lời phù hợp nhất. Quá nhiều sách nhưng nội dung quá rộng và hơi dài và có phần khó ứng dụng trong thực tiễn. Cuối cùng, chúng tôi đã thống nhất với nhau tự viết nên quyển sách của chính mình, tập hợp những kiến thức đã đọc, đã học cũng như những kinh nghiệm, những bài học thực tiễn mà chúng ta đã trải qua, vừa là để hệ thống lại kiến thức của bản thân vừa lại có thể giúp được cho những người khác?”.
Link sách: Sách quản lý
Bây giờ ai hỏi chúng tôi và chắc chắn chúng tôi sẽ giới thiệu đọc cuốn sách này!
Ý kiến (3)